Ths Hà Thái Sơn
- Hệ thống đào tạo chưa đồng bộ và chuyên sâu:
Nhiều cơ sở đào tạo vẫn tập trung chủ yếu vào múa truyền thống, dân gian và cổ điển châu Âu, trong khi chương trình giảng dạy về múa đương đại còn hạn chế, chưa được cập nhật theo xu hướng quốc tế.
Thiếu các chuyên ngành đào tạo chuyên sâu, dẫn đến việc hình thành nguồn nhân lực giảng viên và biên đạo múa đương đại còn kém chuyên nghiệp.
- Hạn chế về nguồn nhân lực chuyên môn:
Số lượng giảng viên, chuyên gia có trình độ quốc tế và kinh nghiệm biểu diễn múa đương đại còn rất ít.
Việc bồi dưỡng và đào tạo thế hệ kế cận chưa được đầu tư đúng mức, dẫn đến khó khăn trong việc tiếp nhận và phát triển phong cách múa mới.
- Cơ sở vật chất và trang thiết bị chưa đạt chuẩn:
Phòng tập và các trang thiết bị hỗ trợ cho múa đương đại còn thiếu hiện đại, chưa đáp ứng được yêu cầu kỹ thuật của loại hình nghệ thuật này.
Điều này gây ra khó khăn cho việc thực hành, thử nghiệm và sáng tạo trong giảng dạy múa đương đại.
- Ảnh hưởng của văn hóa truyền thống mạnh mẽ:
Văn hóa múa truyền thống, dân gian vẫn chiếm ưu thế trong hệ thống nghệ thuật Việt Nam, khiến phong cách múa đương đại chưa được xã hội đánh giá và tiếp nhận rộng rãi.
Người yêu nghệ thuật và khán giả còn quen với những hình thức múa truyền thống, nên việc chuyển giao sang múa đương đại đòi hỏi thời gian và sự thay đổi nhận thức.
- Thiếu sự hỗ trợ tài chính và chính sách ưu tiên:
Các nguồn tài trợ, đầu tư cho múa đương đại từ phía chính phủ và các tổ chức văn hóa còn hạn chế.
Chính sách hỗ trợ và khuyến khích phát triển nghệ thuật múa đương đại chưa được ban hành một cách mạnh mẽ, dẫn đến việc các dự án nghiên cứu, biểu diễn và đào tạo trong lĩnh vực này gặp khó khăn về kinh phí.
- Thị trường và cơ hội biểu diễn hạn chế:
– Thị trường tiêu thụ và phát triển múa đương đại chưa được mở rộng, hạn chế cơ hội giao lưu và học hỏi từ các chuyên gia quốc tế. Sự thiếu hụt các nhà hát, công ty và đoàn múa đương đại chuyên nghiệp cũng khiến cho nguồn cung gặp nhiều hạn chế. Các nghệ sĩ múa đương đại thường bị cô lập không tìm được đường đi và gặp nhiều khó khăn trong việc phát triển nghề nghiệp. Đa số đều tìm các sự kiện nghiệp dư nhằm đảm bảo cuộc sống, số ít có điều kiện thì tìm kiếm con đường ra nước ngoài nhằm theo đuổi đam mê.
– Việc không có đủ những địa điểm biểu diễn và cơ hội giao lưu nghệ thuật không tạo động lực đủ mạnh cho người học phát triển và thử nghiệm phong cách riêng.
Điều này dẫn đến việc học viên thiếu cơ hội được trình diễn, tiếp xúc với chuyên gia và học hỏi kinh nghiệm từ các nhà biểu diễn hàng đầu, từ đó ảnh hưởng đến chất lượng đào tạo và sự phát triển của múa đương đại tại Việt Nam.
Những nguyên nhân này gợi ý rằng để thúc đẩy sự phát triển của múa đương đại tại Việt Nam, cần có sự cải cách toàn diện từ đào tạo, cơ sở vật chất, chính sách hỗ trợ đến việc mở rộng thị trường và thay đổi nhận thức của khán giả. Việc đầu tư bài bản và tạo điều kiện thuận lợi cho nghệ sĩ múa đương đại sẽ là chìa khóa để đưa loại hình nghệ thuật này vươn lên tầm cao mới.